Phố sang mùa, người sang tuổi, thu sang rồi đó anh. Mùa này là mùa đẹp của em; Em yêu thu như yêu một người bạn cũ, người bạn đặc biệt mà em dễ dàng trao những lời man mác và say đắm. Thu cho em những phút được thả lòng tự sự, được cho mình chút dỗi hờn, được cho mình đôi chút xao lòng yếu đuối, bởi …thu với em mong manh lắm.

Trong bốn mùa đặc trưng miền nhiệt đới, thu như giai đoạn vắt ngang, chuyển sắc của tiết trời trong năm. Có những ngày thu nắng, có những ngày thu ảm đạm, có ngày thu nóng như kéo lại mùa hè, có ngày thu giật mình lạnh căm sau một đêm gió chớm…Thu của em mang tâm hồn đa đoan lắm nỗi, thu của em quyến rũ người ta vì những tò mò, muốn được khám phá, nâng niu; thu của em cũng làm cho người ta phải sớm thất vọng, khiến người ta trót mang vệt buồn xao xác, một sự dính líu chẳng mong đợi, lưu luyến đấy, nhưng đôi khi vẫn phải gửi lại đôi mắt buồn héo hắt và ra đi. Thu của em đến trên từng mái phố, trên từng tán cây, trên từng lớp bụi phơ phếch, trên lớp màng bọc của trái tim còn đập để em biết sự sống vẫn còn cho một băn khoăn vô thức: liệu đời kia có đủ dài? Mùa thu đến hôm nay đã là thứ hai mươi mấy cho một hành trình cuộc sống, thu của em đã già chưa hay thu của em vẫn còn non nớt như con trẻ, em đắn đo hỏi thu hay chính em khó hiểu chính mình? Bước chân trên con đường lá rụng, thảng hoặc vô tình đón cơn mưa lá vàng tả tơi, em biết thu đang ru mình chút hương xao xác còn sót lại, nhưng nhiều khi ngắm thu qua hơi chiều gió lộng sóng lăn, lại thấy thu yêu kiều và tinh nghịch. Thu của em cá tính ẩn sau những dịu dàng, thu của em đỏng đảnh sau những hiền lành, thu của em sâu lắng sau những vô tình, hời hợt… Em với tay vào thu, với tay thảng thốt: còn tuổi nào cho thu của em hay thu không có tuổi?

“Tuổi nào nhìn lá vàng úa chiều nay
Tuổi nào ngồi hát mây bay ngang trời
Tay măng trôi trên vùng tóc dài
Bao nhiêu cơn mơ vừa tuổi này
Tuổi nào ngơ ngác tìm tiếng gió heo may …
Tuổi nào ngồi khóc tình đã nghìn thu
Tuổi nào mơ kết mây trong sương mù
Xin chân em qua từng phiến ngà
Xin mây xe thêm mầu áo lụa
Tuổi nào thôi hết từng tháng năm mong chờ...” (Trịnh Công Sơn)
No comments:
Post a Comment