Saturday, October 20, 2012

Bé ngốc ơi, sao em lại buồn?


“Em buồn anh cũng chẳng vui vẻ được đâu…”, biết là thế nhưng một phần nỗi buồn trong em cũng là vì anh ấy chứ, hiện tại có điều gì làm em buồn lo hơn tình yêu của em đâu. Em biết mình ngốc nghếch khi yêu anh, em biết mình hy vong vào anh quá nhiều, đã tiến về phía anh từng bước một, cẩn trọng và trọn vẹn, nên em mới sợ sẽ tuột mất, rơi thõng xuống nấc số 0 như thế đó anh. Nếu anh hiểu được điều này có lẽ anh đã không đối xử với em như thế.

Em vốn thông minh, nhạy cảm  lắm, vì con người em cầu tài, cầu tiến, em luôn thích nổi bật vậy nên em quen ở top đầu, anh bảo ngày trước em mạnh mẽ lắm cơ mà, anh thích em cũng vì lẽ đó. Thế mà theo năm tháng yêu anh, em đã đánh rơi điều ấy để giờ em dễ khóc than, em yếu mềm, mong manh. Yêu anh, em như vậy đấy, em làm mất hình tượng như thế đấy, chắc sẽ khiến anh chán nhanh mất thôi. Nhưng biết sao được, em không giấu được mắt buồn…Anh à, khi nào điểm dừng tình yêu của chúng mình sẽ đến? Em sợ ánh mắt anh những lúc nó hiển hiện thái độ lạnh lùng, nó cứa sắc vào những chống chếnh trong em, em sợ những khi anh thờ ơ, anh ngó lơ một người con gái khác, em sợ cả những khi em thấy mình xấu xí, em thấy mình kém cỏi…Ôi sao yêu anh em lại sợ nhiều thế chứ, như thể em khoác lên mình bộ cánh màu tro lạnh để giấu mình và run rẩy. Đừng như thế với em anh nhé, đừng lạnh lùng hay cố tỏ ra lạnh lùng, em là em mà và em thích những quan tâm thực sự.


 Anh không phải là ngừoi con trai nắm tay em nhiều nhất, anh không phải là người che cho em khỏi cái lạnh mùa đông giỏi nhất, anh không phải là người đã đau khổ vì em nhiều nhất, và anh biết không anh có em nhiều nhất, như vậy yêu em anh đã may mắn hơn ai đó rồi. Vậy nên, em đang yêu anh đây, anh hãy đối xử với em tốt nhé…Nếu không tình yêu thủy tinh à, em cho nó rơi , cho nó nát vụn để nó có thể làm em đau, rồi nó sẽ được băng bó, nó sẽ khỏi để giành cho người thực sự biết trân trọng nó và người đó chắc chắn không phải là anh. Những bữa cơm em nấu không phải giành cho anh, những nụ hôn em trao không phải giành cho anh, những đứa con em có không phải của anh, ngôi nhà hạnh phúc của em không phải trong ngôi nhà của anh, và anh biết đấy, anh không may mắn khi đã để mất em, vì em tin mình là người phụ nữ tuyệt vời trong tổ ấm nhỏ của em và anh ấy. 



No comments:

Post a Comment